“Những đứa trẻ chuối” phần 3: Sebastian và ngành công nghiệp 18+
CỘNG ĐỒNG, Uncategorized, Người Việt tại Séc
author15/07/2021 15:14

Tiếp tục với đề tài “Những đứa trẻ chuối”, TamdaMedia xin lược dịch serie bài viết về những người Séc trẻ gốc Việt của nhật báo Aktuálně. Nhân vật thứ ba trong loạt bài viết này là Sebastian, anh đã chọn một công việc mà nếu nhắc đến thì nhiều người trong cộng đồng Việt sẽ bị sốc: làm việc trong ngành công nghiệp khiêu dâm.

Ảnh: Aktuálně

Aktuálně: Sau khi tốt nghiệp Sebastian kinh doanh phim người lớn. “S.e.x đã không còn là điều gì thân mật giữa hai người, thay vào đó tôi coi nó như tập gym”

Việc học hành của Sebastian chưa bao giờ là suôn sẻ. Theo anh, “những đứa trẻ chuối” thường rất có tài về ngôn ngữ, anh thành thạo 5 ngôn ngữ và nhờ đó anh đã kiếm được một công việc trong ngành công nghiệp khiêu dâm. Từ đó đến nay tình dục chỉ là một môn thể thao đối với anh, anh không còn cảm thấy hứng thú với nó nữa. “Không có gì là thân mật nữa”, người đàn ông 24 tuổi muốn giấu tên nói. Sebastian không có ý định kết hôn và sẽ chỉ có một đứa con bằng phương pháp thụ tinh ống nghiệm nếu mẹ anh khăng khăng đòi làm bà nội.

Sebastian đến buổi phỏng vấn trễ khoảng hai giờ so với đã hẹn. Anh phải đi đón mẹ vì xe của bà bị hỏng trên đường từ Praha. “Có lẽ là nổ lốp, tôi phải đưa bà ấy tới chỗ nào đó ở Opava,” anh giải thích một cách hối lỗi. Sebastian là một trong số ít người Việt Nam mà chúng tôi phỏng vấn nói về mẹ mình như một người rất thân thiết. Chúng chủ yếu được kết nối với nhau bằng các liên doanh. “Tôi làm việc cùng mẹ ở Havířov, bà dạy tôi nhiều điều về đầu tư vào bất động sản. Trước đây khi tôi còn ở Praha, không phải tôi đã bỏ bê mẹ mình mà là vì chúng tôi ở xa nhau”, anh giải thích lý do tại sao mối quan hệ của anh với mẹ lại gần gũi hơn và thời điểm hiện tại.

Sebastian giúp mẹ làm việc tại chợ Havířov, nơi bà có một cửa hàng và đồng thời cho thuê các điểm bán hàng khác. “Bà ấy cũng đầu tư vào bất động sản, ngoài ra có một vài căn hộ ở Praha và một cái gì đó ở đây nữa,” anh mô tả công việc kinh doanh của mẹ mình. Sebastian không phủ nhận tinh thần kinh doanh trong chính mình. Anh thường sử dụng cụm từ “muốn một cái gì đó nhiều hơn” và theo thời gian, điều đó được thể hiện bằng tiền.

“Cha mẹ tôi đã kinh doanh từ khi họ mới đặt chân tới Cộng hòa Séc, vì vậy tôi đã học được điều đó. Kinh doanh là điều cơ bản đối với chúng tôi. Nếu một người muốn an toàn về tài chính, đó là cách duy nhất. Nó chắc chắn hơn đi làm thuê,” anh nghĩ. “Người Việt Nam đến đây chủ yếu để làm việc và chúng tôi quan sát điều đó hàng ngày. Họ làm việc cật lực từ sáng đến tối. Nhưng ngay cả khi bạn chọn lựa không làm gì hết thì đó cũng là lựa chọn của chính bạn” Sebastian nói thêm.

“Giới trẻ Việt Nam thực sự dám nghĩ dám làm và điều này cũng dễ hiểu, vì hầu hết những người Việt Nam làm ăn ở Séc có con cái lớn lên ở đây. Đồng thời, họ thường giúp đỡ cha mẹ từ khi còn nhỏ không chỉ trong kinh doanh, mà còn trong việc quản lý, và họ có lợi thế hơn cha mẹ của họ về tiếng Séc. Vì vậy, không có gì phải ngạc nhiên khi việc kinh doanh lại gần gũi với họ và họ biết cách thực hiện điều đó.” Marta Lopatková, chuyên gia Việt Nam học.

Tuy nhiên, trước khi bắt đầu làm việc với mẹ ở phía bắc Morava, Sebastian đã trải qua một thời kỳ đầy biến động ở Praha sau khi tốt nghiệp. Anh kiếm tiền thông qua dịch vụ Uber, kinh doanh cây gai dầu và cần sa, và nhận vị trí công việc là nhà sản xuất tại một công ty khiêu dâm, điều này đã thay đổi mãi mãi quan điểm của anh về tình dục.

Mẹ Sebastian không phản đối việc anh làm công việc này. “Bà ấy biết rằng ngay cả khi bà cố gắng nói chuyện với tôi, tôi cũng sẽ đi. Chúng tôi đều cứng đầu như nhau. Chúng tôi đã có một thỏa thuận rằng đến năm hai mươi lăm tuổi, tôi muốn tích lũy kinh nghiệm càng nhiều càng tốt, gặp gỡ người tốt và người xấu, phá sản một vài lần, trải qua một số cuộc chia tay. Sau đó tôi sẽ tìm một công việc ổn định và tôi sẽ ‘ngoan’. Tôi đã giữ lời hứa sớm hơn dự kiến ​​hai năm, và tôi rất vui vì mình đã vượt qua tất cả. Có lẽ đó là lý do tại sao chúng tôi có một mối quan hệ tốt như bây giờ,” Sebastian suy đoán.

Ảnh: Aktuálně

Khi bố tôi đi, thật nhẹ nhõm

Nhưng mối quan hệ của anh với mẹ không phải lúc nào cũng hòa thuận. “Nó đã từng rất phức tạp với cha mẹ tôi, nhưng họ khá bao dung. Mẹ hiểu rằng chúng tôi sống nhiều hơn trong văn hóa Séc (Sebastian có em trai nhỏ hơn một tuổi, ghi chú của biên tập viên). Chúng tôi không thực sự hiểu truyền thống của Việt Nam.” Cho đến tận bây giờ anh ấy cũng không có mối quan hệ thân thiết với cha mình, bởi vì ông ấy đã sống ở Đức hơn mười năm và bắt đầu một gia đình mới.

Khi Sebastian mô tả sự ra đi của cha mình, anh không có dấu hiệu của sự tiếc nuối nào cả, anh khá hoài nghi về gia đình mình. Bản thân Sebastian cũng không biết liệu những gì xảy ra trong thời thơ ấu của mình hoặc làm việc trong ngành công nghiệp khiêu dâm có phải vì điều đó hay không. “Tôi thật nhẹ nhõm khi ông ấy ra đi, gia đình cuối cùng cũng yên ổn. Trong hai năm cuối cùng trước khi ly hôn, ngày nào họ cũng cãi nhau. Bất cứ khi nào mẹ đến, bà ấy sẽ la mắng bố vì bố chỉ làm việc vào buổi sáng còn mẹ thì làm việc từ sáng đến tối. Điều đó khiến bà thấy phiền não,” anh nói. “Là phụ nữ, đãng nhẽ bà phải được ở nhà nhiều hơn và đàn ông nên làm việc kiếm tiền cho gia đình, nhưng gia đình tôi thì ngược lại”, Sebastian chia sẻ quan điểm truyền thống của mình.

“Tôi nghĩ rằng việc nuôi dạy một đứa trẻ sẽ tốt hơn nhiều khi nó chỉ có một mình cha hoặc mẹ. Đứa trẻ ấy sẽ không trải qua việc cha mẹ ly hôn và những thứ tương tự. Khi bố mẹ tôi ly hôn, mọi người đều có những ý kiến ​​khác nhau về việc tôi nên làm gì. Thật khó cho một đứa trẻ, nó không biết thế nào là đúng. Ngay từ đầu tôi đã muốn chỉ ở với một trong hai người. Đối với tôi, dường như những mối quan hệ ngày nay đều không có kết quả “, Sebastian nói thêm rằng anh không có kế hoạch lập gia đình và sẽ chỉ có con bằng phương pháp ống nghiệm nếu mẹ anh khăng khăng rằng bà muốn có cháu. “Tôi nói với mẹ tôi rằng tôi không muốn có một gia đình, rằng tôi đang bảo vệ chính mình. Em trai tôi cũng không muốn có con nên bà cảm thấy rất rầu rĩ vì chuyện đó”, anh thừa nhận.

Khi cha Sebastian chuyển sang Đức, anh cảm thấy nhẹ nhõm hơn còn vì một lý do khác – áp lực học tập mà hầu như “đứa trẻ chuối” nào cũng gặp phải được giảm bớt. Người mẹ không quan tâm nhiều đến việc học của con cái. “Vì bố tôi không đi làm và luôn ở nhà nên ông đã dạy tôi và em trai tôi bằng giáo trình của lớp cao hơn. Ở lớp năm, chúng tôi đã học các bài toán đố của lớp chín. Đó là lý do tại sao đến lớp 8 tôi đã từng có điểm 1 điểm 2 trong môn toán nhưng sau đó thì kém đi. Nếu tôi bị điểm 1-, một cái tát sẽ giáng xuống. Tôi nghĩ gia đình Việt Nam nào cũng có chuyện như vậy. Em trai tôi rất thông minh, vì vậy nó đã vượt qua điều đó dễ dàng hơn,” Sebastian nói.

“Vẫn luôn có một sự chú trọng mạnh mẽ vào giáo dục. Tuy nhiên, các bậc cha mẹ đã thấy – những hình mẫu tiêu chuẩn trước không xuất hiện trong trường hợp này – rằng một người không cần phải học y khoa hoặc kinh tế để kiếm tiền và có cuộc sống tốt. Tiền bạc và uy tín vẫn đóng một vai trò lớn, đó là lý do tại sao hầu hết các bậc cha mẹ đẩy con cái của họ vào những lĩnh vực danh giá hoặc sinh lợi, chẳng hạn như Đại học Kinh tế, Luật, Y khoa, hoặc đi du học. Giới trẻ Việt Nam hiện nay rất có tầm nhìn và thành công ngay cả khi chưa học đại học. Điều đó làm giảm áp lực một chút. Các bậc cha mẹ chỉ muốn con cái của họ có thể tự nuôi sống bản thân thật tốt và một ngày nào đó có thể chăm sóc họ.” Marta Lopatková, chuyên gia Việt Nam học.

Thậm chí Sebastian còn không muốn đăng ký vào trường Gymnázium, anh biết mình không nên làm thế, nhưng giống như rất nhiều trẻ em Việt Nam, Sebastian không có lựa chọn khác. Cha anh mô tả trường phổ thông là một thứ gì đó có tầm quan trọng nhất nhì nhưng cũng chắc chắn không phù hợp với con mình. “Mẹ tôi ngay từ đầu đã biết rằng tôi không thể học trường gym, khả năng học của tôi chỉ có thể xoay sở để vừa đủ qua thôi”, anh nói. Sebastian đã trải qua thời gian địa ngục ở trường trung học, nhưng anh ấy chưa bao giờ gặp vấn đề với việc cảm thấy không được chấp nhận vì nguồn gốc của mình. Ngược lại, anh ấy nổi tiếng khắp trường nhờ sự phá phách của mình. “Tôi sẽ không nói dối, tôi đã làm loạn ở trường gym, tôi luôn là người ngồi ở cuối lớp,” Sebastian cười. “Nhưng tôi tập trung vào các môn để thi tốt nghiệp,” anh nói thêm.

Tốt nghiệp là một thử thách lớn đối với anh, và là một cậu bé nghịch ngợm, anh không bao giờ muốn thừa nhận trước mặt giáo viên hoặc bạn cùng lớp rằng anh thực sự học hành tử tế. “Bí mật của tôi là khi lễ tốt nghiệp đến, tôi giả vờ như không thèm quan tâm đến nó. Thực ra tôi đã chuẩn bị cho việc thi tốt nghiệp này từ kỳ nghỉ. May mắn thay, tôi đã vượt qua được nó,” anh tiết lộ. “Nhưng tôi không muốn học đại học nữa, mặc dù tôi đã đỗ cuộc thì đầu vào trường VŠE.”

Ảnh: Aktuálně

Ông bà vẫn nói xấu về anh

Sau khi tốt nghiệp, anh là người duy nhất trong lớp không học tiếp lên đại học và anh không biết mình muốn làm gì trong cuộc sống. “Tôi muốn kinh doanh, tôi muốn một cái gì đó hơn là học đại học và sau đó tìm một công việc ổn định với mức lương hàng tháng giống nhau. Nhưng tôi không biết là làm gì”, Sebastian kể về việc mình đang mò mẫm trước ngưỡng cửa trưởng thành. Sau kỳ thi, anh đến Đức ở với cha mình một thời gian chủ yếu vì muốn học ngôn ngữ. Ở đó anh cũng đã thử cố gắng làm việc trong tiệm móng của mẹ kế, nhưng công việc này không phù hợp lắm. Cuối cùng Sebastian đã bay về Việt Nam ở vài tháng.

Ở Việt Nam, khoảng cách văn hóa giữa anh và gia đình trở nên rõ ràng hơn. Vì không biết cư xử thế nào mới được coi là lễ phép nên Sebastian bị coi là vô giáo dục. “Bà tôi nấu bữa tối và đáng nhẽ ra tôi phải rửa bát thì tôi đã không biết về điều đó. Một tiếng sau, mẹ tôi gọi cho tôi nói rằng bà đã mách rằng tôi chưa rửa bát.” Anh giải thích, chúng tôi là người Việt Nam ở Cộng hòa Séc không biết những truyền thống như vậy. “Bản chất Việt Nam là thế. Họ sẽ không nói với bạn bất cứ điều gì, nhưng, tôi xin lỗi, họ khó chịu và nói xấu bạn ngay lập tức. Đó là lý do tại sao mối quan hệ của tôi với ông bà mình lại không tốt” anh nói.

“Tôi nghĩ hầu hết các bạn trẻ Việt Nam đều mong muốn được về nước để gặp bà của mình, nhưng chắc chắn có những điều khó khăn đối với họ. Ví dụ, mọi người sẽ biết rằng họ không phải là người Việt Nam đến từ Việt Nam, rằng mọi người sẽ đối xử khác với họ. Khi trẻ em về Việt Nam với ông bà và họ hàng, chúng thường bị “nhốt” ở một nhà nào đó ở quê. Sau đó chỉ đi vòng quanh thăm những người họ hàng xy khác, nhưng họ không có nhiều cơ hội để tự khám phá và đi đâu đó một mình, điều mà họ thường làm ở Cộng hòa Séc. Họ sống ở đó trong một cái lồng mà không thể đi đâu được. Điều này thực sự là một sự ngộ độc đối với họ.” Marta Lopatková, chuyên gia Việt Nam học.

Tuy nhiên, ở Việt Nam thì cũng như ở Đức, chủ yếu là do ngôn ngữ của Sebastian. “Tôi biết tiếng Việt, nhưng tôi nói không chuẩn nên ít người hiểu tôi”, anh thừa nhận. Theo Sebastian, ngoại ngữ không phải là vấn đề đối với “thế hệ trẻ chuối”, vốn đã phải học hai ngôn ngữ từ khi còn là một đứa trẻ. Anh có thể nói được 5 thứ tiếng. “Tôi đã ở Đức trong hai tháng và đã thi được chứng chỉ B1”, anh nói tiếp. Chính khả năng ngôn ngữ đã dẫn anh tới công việc trong lĩnh vực phim người lớn.

Sebastian gọi taxi cho các nữ diễn viên khiêu dâm

“Khi tôi quay lại Séc từ Việt Nam, tôi vẫn không biết mình muốn gì trong cuộc sống, nên tôi đã đăng ký trong nhiều quảng cáo khác nhau,” Sebastian kể lại, người có ngoại hình nhỏ nhắn, mảnh mai không giống một chuyên gia quay video khiêu dâm cho lắm. “Họ cũng không viết chính xác nó là công việc gì trong quảng cáo tìm người. Trung tâm này chỉ viết rằng họ đang tìm kiếm một người chăm sóc các kênh mạng xã hội, đặc biệt là Twitter, thông qua đó ngành công nghiệp khiêu dâm hoạt động rất sôi nổi. Họ giải thích cho tôi mọi thứ khi tôi đến và tôi tự hỏi ‘tại sao lại không’. Có lẽ tôi sẽ có một trải nghiệm hay ho. Và tôi đã nhận việc” anh nói một cách hài lòng. “Có khoảng mười lăm người khác đã tới phỏng vấn trước tôi. Nhưng vì tôi nói được năm thứ tiếng, nên họ nhận tôi vì trung tâm này làm việc với các cô gái từ nước ngoài,” anh giải thích. Ngoài tiếng Séc và tiếng Việt, Sebastian còn nói được tiếng Anh, Đức và Nga.

Theo thời gian, anh đã vươn lên vị trí sản xuất được thừa kế từ cấp trên của mình, người đã nghỉ sinh con. Anh xử lý mọi thứ về việc quay phim trong nhà. Nó cũng là một công ty cung cấp các diễn viên khiêu dâm làm việc cho các sản phẩm khác. “Ví dụ, khi một cô gái từ Nga đến đây ba tuần, tôi phải tìm việc cho cô ấy trong thời gian đó. Tôi đã gọi cho các nhà sản xuất khác: ‘Này, chúng tôi có một cô gái mới, tôi sẽ gửi cho bạn một bức ảnh và để xem bạn sẽ nói gì về cô ấy?’ “Lúc đầu cũng khá vất vả, phải gọi cho họ cả taxi. Sau đó, tôi nói với ông chủ của mình rằng sẽ nhanh hơn nếu tôi lái xe chở họ đi. Tôi nhận được từ công ty một chiếc xe và chở các cô gái đi quay. Đôi khi tôi nghi ngờ liệu họ chỉ học hết základní škola (tới lớp 9). Một số cô còn thông minh hơn tôi rất nhiều, nhưng họ vẫn làm việc trong lĩnh vực phim khiêu dâm,” anh nói.

Theo Sebastian, công việc của một diễn viên khiêu dâm không dễ dàng như nhiều người vẫn nghĩ. “Khi các diễn viên quay phim, “chuyện ấy” sẽ không còn dễ dàng gì. Các vị trí sẽ hơi khác một chút so với khi bạn tận hưởng điều đó ở nhà. Người ta nghĩ rằng: Cứ làm và thế là xong. Nhưng nam diễn viên phải đặt cô gái ở vị trí sao cho máy quay thu được hình và còn phải căn ánh sáng. Rất nhiều chàng trai muốn trở thành diễn viên khiêu dâm, nhưng họ không thể làm được. Họ đã không thể khống chế được “công cụ làm việc” mà đồng thời lại phải lo thêm các yếu tố khác”, chàng trai Việt Nam mô tả.

Theo Sebastian, công việc này cũng không hề dễ dàng đối với phụ nữ. “Không phải tất cả các cô gái đều hào hứng với việc quay phim và chúng tôi cũng quay những cảnh lớn hơn, ví dụ cần có mười chàng trai và một cô gái. Tin tôi đi, các cô gái đã không bỏ chạy. Bởi đó là công việc. Những người đàn ông cũng không thích phải va chạm với nhau”, cựu nhân viên sản xuất phim khiêu dâm nói. “Các diễn viên Séc rất giỏi trong việc này, họ có thể thực hiện nó một cách chuyên nghiệp”, anh nói thêm.

Anh ấy đã xem quá nhiều cảnh 18+

Dần dần, Sebastian bắt đầu nghĩ rằng vẫn nên có mức lương cố định và làm việc từ sáng đến tối. Ngoài ra theo anh, ngành công nghiệp khiêu dâm đang có sự sụt giảm mạnh về lượng người đăng ký. Việc làm này cũng khiến anh thay đổi quan điểm về tình dục mãi mãi. “Tôi đã xem quá nhiều.” Anh ấy thường có mặt trên phim trường vì phải đăng bài trên mạng xã hội. Hồi đầu nó khiến anh ấy phấn khích. Nhưng sau đó, anh không còn quan tâm đến việc những người bên cạnh mình đang làm gì, và anh thích chơi điện tử hơn.

“Khi tôi nói với bạn bè về tình dục, họ coi đó như một điều gì đó thiêng liêng, như một sợi dây kết nối giữa hai cơ thể. Những người làm việc trong ngành công nghiệp khiêu dâm, cho dù đó là diễn viên, quay phim hay nhà sản xuất, như tôi, đều coi nó như một môn thể thao. Hãy cùng luyện tập. Nó không còn là điều gì thân mật như trước khi tôi đến làm ở đó.” Sebastian mô tả sự biến đổi. Rất nhiều diễn viên khiêu dâm tiếc nuối vì sự biến đổi này nhưng anh không bận tâm. “Những người ở độ tuổi của tôi luôn nghĩ về s.e.x vì họ chưa từng có trải nghiệm giống như tôi. Tôi bình tĩnh hơn nhiều và tôi có thể tập trung vào những thứ quan trọng hơn cho cuộc sống”, Sebastian nghĩ.

Tuy vậy, Sebastian đã có bạn gái, mặc dù anh không có nhu cầu tình dục nhiều. “Tôi nói với cô ấy rằng rất tiếc là như vậy và tôi không có nhu cầu như những chàng trai khác. Không phải tôi từ bỏ hoàn toàn mà chỉ là tôi không thích”, anh bộc bạch.

“Tôi cũng nói với cô ấy rằng tôi không muốn bị ràng buộc. Kể cả trong mười hay hai mươi năm nữa cũng vậy. Tôi là người thích một mình. Tôi không thấy lý do gì để chia tay, nhưng tôi không muốn có một gia đình,” anh nói. Sebastian nghĩ: “Tôi không biết đó có phải là kết quả của công việc lúc trước hay không, nhưng khi chứng kiến ​​cảnh gia đình tan vỡ, tôi tự hỏi phải căn cứ vào đâu”. “Yêu nhau chỉ là một phản ứng hóa học. Tôi cũng thấy điều đó ở những nữ diễn viên khiêu dâm đã yêu mọi diễn viên nam mà cô ta đóng cùng. Rồi sau đó họ vẫn nói: mọi chuyện đã kết thúc! Vậy thì tình yêu là gì?” Anh nói thêm.

Người Séc không muốn được phục vụ bởi một người Việt Nam

Bạn gái của Sebastian đến từ Latvia, anh thừa nhận rằng anh thích những cô gái đến từ phương Đông mà anh đã gặp nhiều trong quá trình quay phim. “Tôi không thích tiếng Việt cho lắm. Tôi không nói về ngoại hình, nhưng họ quá nghe lời. Nhưng tôi cũng không thích tâm lý của các cô gái Séc, họ luôn cố tỏ ra lấn át, mặc dù không phải tất cả đều như vậy. Bạn gái tôi không bao giờ lên tiếng bênh vực tôi”.

Theo anh, người Séc tương đối khoan dung với người Việt Nam, nhưng nó có giới hạn. “Khi tôi tìm kiếm một căn hộ ở Praha, đó là cả một vấn đề. Tôi vấp phải thực tế là họ chỉ muốn có người thuê là người Séc. Tôi nói rằng tôi có quốc tịch Séc. ”Ừ nhưng bạn vẫn không phải là người Séc về khía cạnh dân tộc”, họ trả lời Sebastian. “Tôi đã gặp rất nhiều rắc rối, cuối cùng tôi phải thuê một căn đắt hơn. Ngoài ra, khi một người kinh doanh với tư cách là một lao động tự do, anh ta không có sự bảo đảm thu nhập lâu dài đối với chủ sở hữu căn hộ”, Sebastian cho biết thêm.

“Trên thực tế tình hình không thực sự tốt, mặc dù sự hòa nhập hay hội nhập của người Việt Nam vào xã hội Séc đã có sự chuyển dịch đáng kể. Người Việt Nam đôi khi được cho là một cộng đồng khép kín, nhưng khi họ cảm thấy hứng thú, họ sẽ cởi mở hơn – tất nhiên điều đó liên quan đến một nền văn hóa khác và ở một mức độ nào đó là vấn đề “lịch sự” chứ không phải là “cởi mở”, nhưng ngay cả như vậy, tôi muốn nói người Séc là một cộng đồng “khép kín” hơn nhiều so với người Việt Nam.” Ján Ičo, chuyên gia Việt Nam học kiêm thông dịch viên.

Ngay cả trong các nhà hàng mà Sebastian và mẹ anh điều hành ở Ostrava, họ cũng không muốn thuê người Việt Nam. Họ cho rằng người Séc không muốn người Việt Nam phục vụ họ. “Chúng tôi không để người Việt Nam làm việc ở đó. Trong một quán rượu Việt Nam, người Séc có thể dễ dàng được phục vụ bởi người Việt Nam, nhưng trong một quán rượu cổ điển, họ muốn có nhân viên pha chế là người Séc” anh nói. “Tôi vẫn gặp chuyện người ta nói rằng người Việt Nam ăn cắp công việc của người Séc hoặc những điều tương tự, đặc biệt là với thế hệ lớn tuổi. Sẽ luôn có sự khác biệt giữa người Việt Nam và người Séc.” Sebastian giải thích.

“Nó không đặc trưng và dễ dàng để người Việt Nam cùng tham gia. Người Việt cũng uống rượu, nhưng bạn gặp bao nhiêu người Việt trong quán rượu? Họ chỉ không đến đó. Không phải vì họ không muốn mà là họ không cảm thấy thoải mái khi ở đó. Tôi biết có những người Việt Nam sẽ rất không đồng ý với tôi, bởi vì xung quanh họ có những người Séc mà họ quen biết, hiểu họ và cảm thấy có thể hoàn toàn hòa nhập.” Ján Ičo, chuyên gia Việt Nam học kiêm thông dịch viên.

Sebastian quay về kinh doanh ở phía bắc Morava sau khi kết thúc công việc trong ngành phim người lớn và thất bại từ việc buôn bán marihuana. “Mẹ tôi đã gọi cho tôi vào thời điểm bà cần tôi, rằng bà không thể làm việc một mình. Tôi đã trở lại Ostrava,” anh nói. “Mỗi năm cuộc sống lại khiến tôi ngạc nhiên. Tôi từng làm tài xế taxi, rồi trong ngành công nghiệp khiêu dâm, rồi trong cửa hàng bán cây gai dầu. Tôi không hề tính toán trước bất cứ điều gì và cũng không tưởng tượng ra bất cứ điều gì,” anh kết luận.

(BBT TamdaMedia)

Chia sẻ:
Có thể bạn cũng thích
Tin nổi bật
® 2020-2024 TAMDA MEDIA z.s. Cấm sao chép dưới mọi hình thức nếu không có sự chấp thuận bằng văn bản.
Ghi rõ nguồn TAMDAMEDIA.eu khi phát hành lại thông tin từ website này
pencil