Trong căn phòng lánh nạn chật hẹp, cụ bà 90 tuổi nhớ lại giây phút sinh tử khi nước lũ dâng đến ngang cổ giữa đêm đen.

Ngày 30-9, mưa vẫn dồn dập trút xuống từ bầu trời xám xịt, cả thôn Kén (xã Tượng Lĩnh, Thanh Hóa) ngập trong biển nước.
90 tuổi chưa từng thấy trận lũ mô to như thế
Trong căn phòng chật hẹp của Nhà thờ giáo xứ Kiến An - điểm cao nhất làng, cụ bà Ngô Thị Bỉu (90 tuổi, ở thôn Kén) ngồi co ro trên chiếc giường tạm. Đôi mắt sâu hoắm, bàn tay run run vấn lại mái tóc bạc phơ bằng chiếc khăn nhung cũ kỹ - như một cách giữ lấy chút bình thản sau đêm trắng chạy lũ.
Gần hai ngày qua, cụ Bỉu cùng người chồng 95 tuổi và hàng trăm người dân trong thôn phải lánh nạn nơi đây.
"May có chỗ ni cao ráo, như phao cứu sinh của cả làng, không thì không biết trú ở mô", cụ nghẹn ngào.
Cụ kể hai vợ chồng có bảy người con, "đứa lập nghiệp phương Nam, đứa mưu sinh ngoài Bắc, chỉ còn vài đứa ở gần để thỉnh thoảng qua lại". Cụ nói dù tuổi đã cao nhưng cả hai vẫn minh mẫn, chân tay còn nhanh nhẹn.
Hằng ngày, vợ chồng già cặm cụi bên hơn 3 sào ruộng, đủ gạo ăn, đủ thóc nuôi đàn gà, cũng là để tự lo cho mình, đỡ cho con cháu phải bận lòng.
Nhớ lại trận mưa đêm 28-9, cụ ví "mưa như trút ầm ầm xuống mái nhà". Nửa đêm, tiếng gió rít từng hồi khiến cụ giật mình tỉnh giấc.
2h sáng 29-9, đặt chân xuống nền, nước đã dâng tới bắp chân. Cụ ông vội giục cụ bà kê bàn ghế, đưa lúa gạo lên cao. Chỉ trong chốc lát, khi vừa chuyển được chục bao lúa, nước đã cuồn cuộn ngập đến bắp đùi.
"Đành chịu thua ông trời, ngậm ngùi nhìn mấy chục bao lúa chìm trong nước, tiếc đứt ruột", cụ xót xa.
Nước lên mỗi lúc một nhanh. Từ 2h - 6h sáng, hai vợ chồng già gần trăm tuổi bấu víu trong nhà, nước dâng đến ngang cổ.
"Nếu lúc đó nước ập mạnh vào thì chết cả rồi. Mưa gió, đêm tối, không thuyền, không kêu cứu được ai. Biết bơi nên gần sáng tôi liều bơi sang nhà cháu cách chừng chục mét. May mắn sau đó được lực lượng chức năng kịp thời giải cứu cả hai vợ chồng - cụ Bỉu run run kể lại - 90 năm cuộc đời chưa từng thấy trận lũ mô to thế này.
Lúa mất trắng, hơn chục con gà trôi sạch, tiếc cái thùng đựng nước mới mua cũng theo nước cuốn đi, nhà không còn chi nữa. Nhưng kệ, còn sống là còn tất cả".
Mong chiếc tivi đừng trôi, tủ lạnh không hỏng
Cùng cảnh ngộ như cụ Bỉu, đứng bần thần trong khu nhà thờ - nơi tạm cư lánh nạn, bà Vũ Thị Thiên (71 tuổi, thôn Kén) lặng lẽ hướng đôi mắt đăm chiêu về phía ngôi nhà của mình đang ngập giữa biển nước đục ngầu. Nhắc lại đêm kinh hoàng trước đó, bà vẫn rùng mình: "Năm nay tôi đã 71 tuổi nhưng chưa bao giờ thấy trận lũ to như thế này, nguy hiểm lắm".
Căn nhà cấp 4 lợp ngói của vợ chồng bà vốn đơn sơ, phía sau còn gian bếp mái tranh đã xuống cấp. Đêm 28-9, mưa như trút nước, gió bão gào rít. 1h sáng, nước bất ngờ dâng nhanh. Bà cùng chồng hối hả bưng những bao lúa, bó cói dùng dệt chiếu từ bếp lên nhà trên mong giữ lại chút của cải ít ỏi.
Nhưng chỉ ba tiếng sau, nước đã ngập đến cổ. Không kịp trở tay, hai vợ chồng già phải ôm lấy mấy bó cói đang nổi lềnh bềnh trong nhà, gồng mình chờ trời sáng, lực lượng cứu hộ kịp đến.
"Nước cuốn đi hết rồi. Cái tivi, cái tủ lạnh là tài sản có giá nhất trong nhà cũng chìm trong lũ. Quần áo, bát đũa chẳng còn gì. Chỉ mong qua trận này, chiếc tivi đừng trôi, cái tủ lạnh đừng hỏng, còn chút mà vớt vát", bà Thiên thở dài, đôi mắt ngấn lệ.
Bà Thiên cho hay gần hai ngày lánh nạn, bà cùng người dân trong thôn được chính quyền và lực lượng công an thường xuyên chèo thuyền, lội nước mang cơm và nước vào tiếp tế.
"Các chú công an, chính quyền lo cho cái ăn, không để ai đói cả. Nhờ vậy mà bà con yên tâm hơn giữa lúc hoạn nạn", bà xúc động và bộc bạch chỉ mong nước nhanh rút để về nhà dọn dẹp, gắng gượng, xem vớt vát lại được chút tài sản nào không, vì "biết là còn người còn của, nhưng vẫn xót xa lắm".
Sáng lên tình người, ánh lên niềm tin
Giữa gian phòng với nhiều người lánh nạn trở nên chật hẹp bên ngôi giáo đường Kiến An, không khí không chỉ đượm nỗi lo âu, mất mát, mà còn sáng lên bởi tình người. Người trong thôn chia nhau từng mẩu bánh mì, gói mì nhỏ gắng gượng chờ ngày nước lũ rút.
Dẫu phía trước còn bộn bề lo toan, nhưng trong đôi mắt đỏ hoe của bà Thiên, trong ánh nhìn sâu thẳm của cụ Bỉu, vẫn ánh lên niềm tin làng quê sẽ hồi sinh sau lũ dữ.
Khi nước rút đi, người dân thôn Kén sẽ cùng nhau dựng lại mái nhà, vun lại vườn ruộng.
"Mấy hôm nữa nước rút, tôi về dọn dẹp nhà cửa, rồi ra chợ mua đôi gà con, gây dựng lại đàn gà từ đầu", bà Bỉu nhoẻn cười, nói với bà Thiên.
Theo Tuoitre
Ghi rõ nguồn TAMDAMEDIA.eu khi phát hành lại thông tin từ website này