Từ Việt Nam sang Choceň mà chẳng rõ Séc nằm ở đâu trên bản đồ, ấy vậy mà bây giờ, anh Lê đang điều hành một nhà hàng khiến thực khách từ khắp các vùng trên cả nước tìm đến. Anh đã điều chỉnh hương vị món ăn Việt phù hợp với khẩu vị người Séc, nhưng tình yêu dành cho nghề bếp thì vẫn vẹn nguyên như thuở đầu.

Châu Lê – người mà ai cũng gọi thân thương là Čendo hoặc ông Lê – hiện là một đầu bếp được săn đón không chỉ ở Choceň mà cả các khu vực lân cận. Sinh ra tại miền Nam Việt Nam, là anh cả trong gia đình, mang trên vai trọng trách lớn lao – theo truyền thống – anh quyết định rời quê hương năm 19 tuổi để được độc lập và tự làm chủ cuộc sống.
“Tôi hoàn toàn không biết Cộng hòa Séc ở đâu cả. Ban đầu tôi còn tưởng sẽ sang Đức làm việc, nhưng rốt cuộc lại dừng chân ở đây,” ông Lê cười chia sẻ.
Ba tháng đầu, ông dành thời gian để học tiếng Séc, rồi nhanh chóng bắt đầu công việc đầu tiên tại công ty Kögel gần Choceň. “Bố em giao tiếp ổn lắm. Khi cần là hiểu ngay,” con gái của ông, Monika Košínová Lêová vừa cười vừa kể. “Nhưng mà bố cũng hay lười. Cái gì cần thì mới hiểu. Còn không thì đã có tụi em “phiên dịch tự động,” cô hài hước nói thêm.
Sau bốn năm làm việc tại Choceň, ông chuyển đến Praha, làm thợ hàn tại khu Smíchov. Nhờ tay nghề vững, ông nhanh chóng được giao phụ trách nhóm công nhân người Việt. Năm 1991, cùng với bạn đời khi đó, ông thử sức kinh doanh: bắt đầu từ băng cassette, rồi quần áo, mở sạp, sau đó là cửa hàng riêng tại Choceň.

Ngày nay, ông Lê là chủ nhà hàng "Chau Viet" tọa lạc ngay quảng trường trung tâm thị trấn. Đam mê nấu ăn đã nhen nhóm từ khi còn nhỏ – ông từng học hỏi nghề bếp từ thời còn ở Việt Nam. “Tôi mê ẩm thực lắm! Khi còn ở quê đã mơ trở thành đầu bếp rồi,” ông chia sẻ.
Nhà hàng hiện tại không phải cơ sở kinh doanh đầu tiên của ông. 20 năm trước, ông đã mở một nhà hàng tại Choceň. Tuy nhiên do cơ sở hạ tầng không thuận tiện – bếp dưới tầng trệt còn khu phục vụ ở trên tầng – ông lo đồ ăn đến tay khách sẽ bị nguội nên đành đóng cửa sau hai năm. “Chất lượng món ăn luôn là ưu tiên hàng đầu của tôi,” ông khẳng định.

Dù vậy, đam mê nấu nướng chưa bao giờ tắt. Ông vẫn thường xuyên nấu cho gia đình, bạn bè – và mọi người vẫn nhớ đến ông qua những lần tham gia “Lễ hội bia truyền thống” ở thị trấn này. “Lễ hội bia là sự kiện truyền thống của Choceň. Gia đình tôi góp mặt suốt 24 năm nay,” Monika cho biết.
Ý tưởng mở nhà hàng lần này đến cùng với tuổi nghỉ hưu – và hơn thế nữa là từ sự động viên của Monika, người thường xuyên chia sẻ những món bố nấu lên Instagram. Phản hồi tích cực từ cộng đồng mạng đã thôi thúc ông trở lại với nghề bếp chuyên nghiệp.
Việc mở lại nhà hàng diễn ra thuận lợi, bởi ông Lê vốn đã sở hữu mặt bằng – trước đó là một quán ăn nhỏ phải đóng cửa. “Bọn con tìm mãi không thấy ai thuê ổn cả. Bố lúc thì chưa hài lòng, lúc thì ngần ngại. Cuối cùng bố quyết định... thôi, tự mở lại nhà hàng cho chắc,” Monika kể lại.

Nội thất nhà hàng được trang trí bằng đồ đạc mang trực tiếp từ Việt Nam, theo đúng hình dung của ông về một không gian ấm cúng, mang hồn Á Đông. Đây không phải kiểu quán phở bình dân thường thấy – mà là một không gian lịch sự, phù hợp cho cả bữa tối gia đình. Giá món ăn dao động từ 200 đến 300 korun.
Tuy nhiên, những tuần đầu tiên không dễ dàng. Nhưng rồi, với độ phủ lớn qua mạng xã hội, nhà hàng bắt đầu quen tên, khách không chỉ từ Choceň mà còn đến từ Karlovy Vary, Ostrava – những người lên lịch hẳn chuyến đi ẩm thực chỉ để được thử món của ông Lê.
Bếp chính gồm ông Lê và hai đầu bếp khác – tất cả đều là người Việt quen biết từ trước. Tuy nhiên, ai cũng phải điều chỉnh khẩu vị để phù hợp với thực khách địa phương. Các món có nhiều nước mắm, thịt mỡ – vốn là đặc sản tại Việt Nam – lại không dễ được lòng khách Séc.





“Ở Séc thì mấy món đó khó bán lắm. Tôi phải pha trộn lại – một chút hương vị Việt, một chút kiểu Séc. Nước mắm cho ít lại, thịt chọn loại nạc, vịt thì bỏ bớt da đi,” ông giải thích.
Ngoài giờ nấu ăn, ông vẫn tất bật điều hành nhà hàng. “Thứ Hai nghỉ bán, nhưng tôi phải làm sổ sách, nhập hàng,” ông cười. Dù vậy, ông vẫn tranh thủ thời gian đi dạo, uống bia cùng bạn bè, hoặc khám phá nhà hàng đối thủ. “Tôi hay đi Praha, Brno, thử đủ món – Trung, Việt, Thái, Ấn, Tiệp – món gì cũng phải nếm mới chịu,” ông vừa nói vừa cười sảng khoái.
Theo denik..cz
Ghi rõ nguồn TAMDAMEDIA.eu khi phát hành lại thông tin từ website này